Published on

Kì nghỉ thảm khốc

Authors
  • Name
    Twitter

First

Có những kỳ nghỉ chilling thư giãn, nạp lại năng lượng, tận hưởng cuộc sống. Và cũng có những kỳ nghỉ… khiến cuộc đời rẽ sang một hướng hoàn toàn khác. Kì nghỉ của tôi chắc là loại thứ hai.

Second

Sau một thời gian cày EJU dài đằng đẵng, đốt không biết bao nhiêu thời gian và tiền bạc, tôi đỗ hai trường công lập 北九州市立大学 (Đại học Thành phố Kitakyushu) và 高崎経済大学 (Đại học Kinh tế Takasaki). Cả hai trường đều là ngành kinh tế. Để cho dễ hình dung thì tôi nghĩ nó tầm đại học Thương Mại. Chẳng có gì ghê gớm đâu ngoài một mức học phí phải chăng và cái mác trường công lập nghe có vẻ xịn xò con bò.

Tháng 3 - thời gian kết thúc năm học của hầu hết mọi du học sinh, vì cũng đang trong thời gian chờ nhập học và làm thủ tục, tôi quyết định về Việt Nam chơi. Số tiền tôi mang theo là 80man cày quốc baito (tính theo tỷ giá lúc đó chắc là khoảng hơn 130tr).

Hai tuần đầu, mọi thứ có vẻ thật tuyệt. Không còn phải dậy lúc 21h30 để dọn bàn quán ăn, xào nấu trong bếp hay nhớ mấy bao thuốc lá ngớ ngẩn trong combini ở Nhật.

Nằm nhà cả ngày lướt giao diện shopee thân thiện thay vì căng mắt tìm sản phẩm trong cái mê cung Amazon chết tiệt.

Hôm nay thì đi ăn nướng vỉa hè, mai thì đi ăn lẩu gà lá é. Chán chán thì lại vào TFT test nhân phẩm.

Mọi thứ cứ trôi qua như thế cho đến khi tôi có một vài trục trặc và với nhiều lý do khác nhau, tôi quyết định không quay trở lại Nhật nữa. Tôi bỏ tất cả để ở lại Việt Nam.

Third

Lúc đó, tôi cũng không biết đây là bước ngoặt của cuộc đời hay cú trượt dài của tuổi trẻ. Nhưng một khi đã quyết định, tôi bắt đầu hành trình sinh tồn trên đất mẹ – một chuyến phiêu lưu không dành cho những trái tim yếu đuối.

Tôi tin rằng những người có năng lực thì ở đâu cũng sẽ sống tốt, không nhất thiết là phải ở tư bản.

Chơi đến tuần thứ ba, tôi quyết định nghiêm túc với cuộc đời mình. Công cuộc rải CV bắt đầu.

Vì hay đọc được những tin kiểu "Đi du học về đòi lương 1000$... " nên tôi chậm rãi quyết định start ở một công ty đa ngành tập trung vào thị trường Nhật.

Công việc đầu tiên của tôi là xử lý hồ sơ hoàn thuế nenkin cho những người đi lao động ở Nhật - Mức lương 11tr gross.

Công việc lặp đi lặp lại như robot, chỉ khác là được ngồi trên văn phòng. Xung quanh tôi toàn những người N3-N2, kaiwa không thật sự tốt và năng lực tiếng Nhật cũng hạn chế. Tôi thậm chí có thể xử lý công việc trong 2 tiếng và 6 tiếng còn lại ngồi ngủ. Công việc nhàm chán đến mức tôi có thể dự đoán được tương lai ăn mày của mình 10 năm nữa. Chẳng có tí thử thách nào ngoài việc chờ đồng hồ điểm giờ tan làm.Nhận ra sự vô nghĩa trong công việc cũng như đội ngũ điều hành trẻ măng, tôi nghỉ việc sau đúng 3 ngày đi làm.

Sau đợt apply tiếp theo, tôi vào làm với vị trí "phát triển thị trường" cho công ty xuất khẩu lao động.

Lần này lương được offer cao hơn một chút, 13tr gross và ngày nào tôi cũng phải mặc quần áo sơ mi hệt như đa cấp lùa gà bán khóa học trên tiktok.

Ngày nào cũng phải làm telesale, mời chào, thuyết phục khách hàng, nghiệp đoàn ở Nhật hợp tác. Một tuần đầu còn thấy có chút thử thách, nhưng sang tuần thứ hai, tôi bắt đầu nghi ngờ sự tồn tại của bản thân.

Một buổi sáng đẹp trời, tôi tự hỏi: "Nếu mình còn tiếp tục công việc này, liệu mình có biến thành một NPC chỉ biết gọi điện cả ngày không? Đã có giây phút nào trong tôi nhận thấy đây là ikigai của cuộc đời chưa?"

Tôi nghỉ việc tiếp sau hai tuần với kỹ năng nghe điện thoại bàn chuyên nghiệp.

Sau hai pha thất bại nhanh như một cơn gió, tôi nhận ra mình cần một ngành có tương lai hơn, và cái CV không kèm theo bằng Đại Học của tôi sẽ chẳng qua nổi vòng sàng lọc của những công ty máu mặt.

fourth

Sau nhiều đêm nghiên cứu, tôi bổ sung thêm được một chứng chỉ về công nghệ thông tin cơ bản và cố gắng nói phét sao cho bản thân thực sự có giá trị.

Tôi pass Fresher Tester tại một tập đoàn về lĩnh vực y tế. Công việc giúp tôi tiếp xúc với nhiều công nghệ, mở mang đầu óc về ngành IT, làm quen với các tool quản lý dự án,... nhưng ngày nào cũng chỉ kiểm tra lỗi, kiểm thử hệ thống. Lý do tôi apply là vì bên tuyển dụng để kèm cả role Comtor, nhưng sau ba tháng tôi chẳng làm gì ngoài test. Sự chán nản lên đến cực đỉnh và tôi lại ký vào đơn xin nghỉ việc.

Nhận ra thị trường Việt Nam thực sự khắc nghiệt, sinh viên ngôn ngữ Nhật hàng năm tốt nghiệp cả nghìn người, thậm chí họ được đào tạo bài bản hơn tôi rất nhiều, tôi bắt đầu tuyệt vọng.

Tôi nghĩ không còn cửa nào để tôi tiến vào ngành IT, tôi nhắn tin lại cho chị HR của một công ty Nhật mà tôi đã pass ba tháng trước.

Với bằng N1 180 điểm, chị HR có vẻ đã rất cố gắng thuyết phục sếp cho tôi cơ hội comeback sau khi từ chối offer.

Tôi thử sức với vị trí Customer Support (Operator) tại một tập đoàn BPO. Công việc chủ yếu là hỗ trợ khách hàng Nhật sử dụng dịch vụ của Client.

Người Nhật luôn luôn cẩn thận trong từng chi tiết. Tôi được dành hẳn một tháng cho việc training nghiệp vụ và một tháng OJT.

Công việc ban đầu là support cho một công ty viễn thông ở Nhật. Với ưu điểm đã sử dụng qua dịch vụ và lợi thế lớn trong việc tìm kiếm thông tin/ đọc hiểu input cực nhanh, tôi nghĩ tôi out trình hoàn toàn các task dễ ẹc này.

Đến ngày kiểm tra cuối để lên OJT, tôi k nhớ là tôi mắc một lỗi ngớ ngẩn nào đó và cuối cùng Client này không cho phép tôi quay đầu. Tôi bị thuyên chuyển sang Client khác là một công ty đa quốc gia về điện tử.

Tiếp tục với thời gian training dài đằng đẵng. Tuy nhiên Client lần này không dùng VDI (một công nghệ ảo hóa cho phép chạy các desktop trên một máy chủ trung tâm thay vì trên từng thiết bị vật lý nhằm control nhân viên) nên tôi đã dùng một vài mánh khóe để làm các job freelance khác (Soạn thảo bài giảng dạy học, dịch tiểu thuyết...) trong thời gian training.

fifth

Bước ngoặt thực sự mở ra khi tôi bắt đầu tìm hiểu sâu về IT Comtor.

Sau những lần đổi việc nhanh hơn cả tốc độ update iOS, tôi nhận ra: IT chính là con đường duy nhất để phát triển sự nghiệp với tiếng Nhật.

Tôi tham gia một khóa IT Comtor, rồi nghỉ việc ở công ty BPO. Với base về Tester, biên phiên dịch + tiếp xúc nhiều với các công nghệ khác, tôi trúng tuyển vào một công ty A-Iot với mức lương cao hơn rất nhiều.

Vì làm ở công ty AI, tôi tiếp xúc và tìm hiểu nhiều hơn về AI. Với các trợ lý như Chat GPT, Claude AI hay Qwen, tôi gấp đôi năng suất trong thời gian cực kỳ ngắn.

Nhận ra còn khá nhiều thời gian rảnh ngoài 8 tiếng onsite ở công ty chính, tôi tiếp tục update CV và tích cực tìm kiếm các cơ hội remote khác. Sau 3 tháng, tôi đã có thể xử lý song song công việc ở 2 công ty remote và 1 công ty onsite với tổng thu nhập gross gấp rất nhiều lần lương những ngày đầu đi làm nhưng mọi thứ chỉ gói gọn trong 8 tiếng trên văn phòng.

Lúc này tôi mới thực sự hiểu: Không có quyết định nào đúng hay sai, chỉ có con đường nào phù hợp với mình hơn. Cuộc sống luôn có cách đẩy bạn đi đến nơi mà bạn thuộc về, dù là bằng con đường dài hay ngắn.

Nhìn lại hành trình – Kỳ nghỉ có thực sự "thảm khốc"?

Nếu nhìn từ ngoài vào, có thể ai đó sẽ nói: "Bỏ Nhật về nước rồi nhảy việc liên tục. Chả có tí ổn định nào!"

Nhưng nếu không có những lần thử sai đó, tôi đã không thể tìm ra hướng đi đúng với bản thân.

Nếu không bỏ Nhật, tôi đã có một cuộc sống khác – có thể tốt hơn, có thể tệ hơn, nhưng chắc chắn không phải cuộc sống mà tôi đang tận hưởng hiện tại. Nếu không đổi việc liên tục, tôi đã không khám phá ra mình hợp với IT, và không có ngày hôm nay với công việc và thu nhập ổn định.

Vậy nên, gọi đó là một "kỳ nghỉ thảm khốc" hay một bước ngoặt may mắn, còn tùy vào cách nhìn của mỗi người.